12/28/2010

Xuân Trong Tôi (truyện ngắn)




Trong cuc đi mình, hu như ai ai cũng có, không nhiu thì ít, nhng k nim. K nim, hin nhiên thuc v nhng gì, đã xy ra, đã hình thành, trong qúa kh. Mi khi  mt “nhân t kích hot” nào đó, vô tình đến vi ta, làm khơi li trong ta nhng k nim cũ, chính là lúc chúng ta có được nhng giây phút ngây ngt, tuyt vi nht, nếu đó là nhng k nim đp. Vi tôi, phi chăng đó là mt k nim đp? Duy có điu đáng nói, k nim này, luôn gi li trong  tôi, mi đ Xuân v
Thi gian đó, chính là nhng ngày khói la trên quê hương tôi…
Tôi đi vào quân ngũ sau mt vài năm nn ná không thành, nơi khung tri đi hc. Ra trường, t Trường b binh T. Đ., vi “chiếc quai cho” (cp bc Chun Úy) trên vai, tôi được b nhim đến mt đơn v tác chiến b binh.

Khi đó, tiu đoàn tôi, chu trách nhim trn đóng và hành quân ti mt th xã giáp ranh gia hai tnh ln nht ca Vùng Bn Chiến Thut. nhng ngày giáp Tết, cho dù quanh mình, đy nhng lô ct, chiến hào bao bc,  người ta vn “ngi” được cái không khí Tết. Người ta vn có quyn ước mơ, có quyn tưởng tượng và, cm nhn nhng cái náo nc, cái xôn xao trong lòng người vào thi khc giao mùa thiêng liêng này!
Khi đt tri đang chuyn mình, khi không gian, vi vàng thay áo, bn chúng tôi, tuy đang trong nhim v, cũng vn t tưởng thưởng cho mình, cho nhng k xa nhà, có được cái quyn, th lng đôi chút, được vin mơ đôi chút…
Tôi đang lau chùi li khu Colt, sau cuc hành quân truy sát, cũng là lúc đơn v tôi đang được dưỡng quân trong mt vài ngày, cho qua thi gian, thì Trung Sĩ Long bước vào lô ct và rà li bên tôi, cười cười mt cách hóm hnh.
Long thua tôi hai tui và nếu không có tôi, thì Long s là thng Bc Kỳ duy nht trong Tiu Đoàn. Tuy nhiên, c hai chúng tôi đu nhái ging Nam mt cách tài tình, đ cho nó hoà đng vi mi người, c Long và tôi đu đng ý như vy. Hơn thế na, chúng tôi, đang gia lòng sông nước Cu Long, nên, “chơi” giá sng, cũng đâu có chết thng Tây nào! Vì cùng trang la, nên hai chúng tôi, rt thân vi nhau. Ngoài tình huynh đ chi binh, chúng tôi rt hp nhau, v nhiu mt, coi nhau như bn chí thiết, đ cùng nhau quy phá, cho quên nh nhà.
Long mê chơi, nên thi rt Tú Tài Mt và ra Đng Đế, Nha Trang hc quân s đ ra trường, mang lon Trung Sĩ. Thi đó, Long hay b chc phá vi hai câu thơ dân gian: “Rt Tú Tài, Anh đi Trung Sĩ, Em nhà, làm đĩ nuôi con”. Long là Trung Sĩ Văn Thư, chuyên lo s sách giy t, thuc Ban 5, Chính Tr. Còn tôi, tên Chun Úy sa, mi ra trường, không quen biết mt ai, nên được cho gi chc v Trung Đi trưởng, Trung Đi Vũ Khí Nng, thuc ban 3, Hành Quân. Trung Đi ca tôi gm toàn nhng thành phn ba gai, d dn, đ khiêng súng ci, đi liên…Tuy là Chun Úy sa, ngơ ngơ ngáo ngáo, nhưng anh em trong Trung Đi rt phc tôi và thương tôi, có l, chính nh cái  tính văn ngh và chu chơi ca tôi…Riêng Long, tuy Ban khác nhưng cũng rt hp gu và thương tôi. Long luôn nhường nhn tôi, lo cho tôi, k c nhng lúc ăn ung cho ti khi hành quân gian kh
Long có v hóm hnh, cười cu tài, nói:
-        Sao ngi bun qúa vzy ông Thy?… Có mun ra ăn th ch giò nhà bà Năm cui Xã không?
Tôi, t v không ngc nhiên, mà cũng không my háo hc:
-        Gin hay chơi vy cha? đây mà có ch giò à?
Tht s, thi đó, ch giò ch là món đc chiêu ca người Bc.
Long lôi xch tôi đng giy và nói:
-        Thit mà ông Thy… đây mà có ch giò mi là chuyn l ch! Cô Tám, con bà Năm chiên ch giò ngon lm. Nghe đâu, c hc được món này, trên Sài Gòn. Ba nay, nhà bà Năm có đám gi, nên c mi tr tài…
Tôi đã bt đu hơi hơi tin li Long và nht là hơi háo hc mun thưởng thc món ch giò ca cô Tám hay nói đúng hơn, mun “xem” cô Tám ra sao? Cái thú ca nhng thng đc thân như tôi, là khi nghe đến cô này, em n là t nhiên, mt thy sáng lên, linh hot hn ra và con tim mình, hình như mi được bơm thêm cht adrenaline vào đó, nó rn ràng, nó đp lon nhp, làm sao y?!
Thế nhưng, tôi vn “chnh”, vn mun “hành h” Long vì hn đã làm tôi sp phi…ung thuc tr tim ri! Tôi vn li:
-        C chiên ch giò mà làm sao, biết là ngon? Nó không cháy, không b thôi ch ngon là làm sao?
-        Không có đâu! Em chưa ăn nhưng vn biết là ngon. C làm món ch giò này, theo đúng công thc ca người Bc mà!
Chưa bước vô ti bếp, tôi đã ngi thy mùi ch giò thơm phc. Vào ti khu vc nu nướng sau vườn, mt hình nh, làm tôi hơi khng li. Hai ba cô gái ngi quây qun dưới sàn đt, còn mt cô, đang quay lưng ra, lúi húi nu nướng. Linh cm cho tôi biết, người đng nu bếp có l là cô Tám.
Người con gái cht quay li, và cô cũng hơi khng li mt giây, trước khi mau mn chào tôi:
-  D thưa…Chun Úy mi ti…Nghe Trung Sĩ Long nói…
Tôi nghe rõ, tiếng tim mình đang đp lon nhp. Mãi ti sau này, tôi mi nghim ra rng, chm phi tiếng sét ái tình, con tim ta s mt gp nghìn ln so vi khi ta đã có nhau. Nó cũng ging như nhng ngày giáp Tết làm lòng ta rn ràng, lâng lâng vn ln hơn nhng ngày Tết. Thế nên, chưa Giao Tha mà Tết đã trong tôi!
Hơi nóng t dưới bếp ht lên, cng vi th ánh sáng ca bếp la to cho làn da ca Tám, không phi loi da con gái đng rung. Riêng đôi mt, qa là hp hn người! Tht s, nhan sc cha Tám, chưa phi th nhan sc, có th làm tôi té xu ngay khi đi din, vì trong cuc đi gã thanh niên 22 tui như tôi, chng phi chưa bao gi gp được…người đp! Nhan sc ca Tám là mt th rượu ngt, làm ta say ri, li càng mun ung thêm…
Cái làm tôi hơi khng li, khi mi bước vào, không phi là nhan sc ca cô Tám mà là hình nh ca ba cô gái ngi chm hm dưới đt, đang bm c hành tây. Chc là nhân ch giò thiếu hành, nên phi bm thêm? Mi cô đu có đim ging nhau ch, ng qun bên trái, được kéo lên, cao qúa đu gi khá xa, gn lên ti háng…
Như đc được ngay ánh mt chưng hng, ng ngàng ca tôi, Tám nói ngay:
- Hi nãy, anh Long ch my c là “Bm hành, mun khi b cay mt…người ta cha mo bng cách xăn mt bên ng qun lên!”
Tôi v l, nhưng mt vn tnh bơ:
-   À…ra vy!..Chc ti…my c, chưa hết cay mt? , mà nãy gi Tám đng chiên không h? Hay mi  thay phiên my c, vô chiên?
Tám qa là thông minh, hiu ngay nhng ý nghĩ trong đu tôi, qua câu hi này. Tám ch mm cười, đôi má cht ng hng e thn. Mt  cái mm cười tht sâu sc, khó  hiu. Nhưng lo gì điu đó, vì ánh mt ca chúng tôi, đã có cùng làn sóng, nhng tế bào não ca chúng tôi, đã giao thoa trên cùng tn s…Tôi vn còn tìm cách “gin nhây” vi Tám:
-  Nhưng l phi bm hành, Tám có…cha mo bng cách đó không?
Tám không tr li tôi, ch ném cho tôi mt cái nhìn, cái nhìn thay câu tr li, mà ch nhng người đang yêu nhau, hay sp sa yêu nhau như chúng tôi, mi hiu mà thôi! Bi đó, tôi hiu, câu tr li s là “Không” vì Tám đâu có th nào, mc mưu anh chàng Trung Sĩ Long, lém lnh ca tôi được. Tám ca tôi, là mt con chim hoàng oanh vi ánh mt tht tinh anh, đi gia đàn gà con ngơ ngác nơi đây. Sau này, tôi đt tên cho cái nhìn đó là cái nhìn “chu đèn”. Chúng tôi đã hiu nhau và chúng tôi đã…yêu nhau! Như thế là đ ri!
Sau ba tic “tình c” mà  Long và tôi, nghim nhiên đã đi din cho c tiu đoàn đ tham d đó, Long đ ngh mt màn văn ngh b túi vì nhân thy có cây đàn guitar thùng treo trên vách và hơn na, Long nghe nói, Tám cũng rt thích văn ngh, t nhng ngày còn đi hc trên Sài Gòn. Long mun “cáp” tôi cho Tám, vì Long rt “ma lanh”, đã đc được nhng tín hiu bn đi t ánh mt ca c hai người. Vi tài đm đàn “chuyên tr” ch 3 accords ca tôi, Tám và my cô gái tr, vn tham gia mt cách tht nhit tình. Tám hát, cũng tàm tm , nhưng tôi vn khen mt cách “nâng đ” là “rt có trin vng, nếu được tp luyn”. Tht s, lòng tôi đã chết lm t bao gi bi ging nói tht ngt ngào, đc cht min Nam ca Tám. Tám có ging nói ging ht ging ca n kch sĩ  K.C. thi đó. Mt điu tôi hoàn toàn hài lòng lúc đó, là tôi đã gi đi cho Tám mt thông đip tình yêu tht tuyt vi, tht lãng mn và ý nh, bi ch có Tám và tôi, “đc” được thông đip đó mà thôi! Trong lúc ngi ăn, Tám đã tình c khoe tôi, cun lưu bút ngày xanh ca Tám và tôi đã thoáng đc được tên tht ca Tám, Huỳnh Th Xuân. Khi mi người yêu cu tôi hát, nhân dp sa son đón Xuân, tôi đã hát tng h, nhưng chính là đ riêng tng Xuân ca tôi, bn nhc Xuân Ca ca Phm Duy.
Xuân trong tôi, đã khơi trong mt đêm vui…”
Đến đon đip khúc “Xuân Xuân ơi! Xuân i, Xuân ơi!”, tôi đã trao gi đến Xuân vi ánh mt tht m áp, tht trìu mến, tht kín đáo và, tôi đã đoan chc rng, không ai hiu, ch mt mình Xuân hiu! Vì thu đó, người ta ch quen gi nhau bng th t trong gia đình!
Mi tình tht ngt ngào ca chúng tôi, cũng ch kéo dài được gn mt năm…Ri, vi cuc sng rày đây, mai đó, chúng tôi đã chng th tiến xa được hơn. Sau đó, tôi nghe phong phanh, Xuân đã lp gia đình và con người dim phúc hơn tôi đó, li chính là Tiu Đoàn Trưởng ca tôi hi đó. Ông ta đã b mt mt gót chân vì đp mìn và đã được thuyên chuyn v hu c
“Người ta không bao gi, tm được hai ln trên cùng mt giòng sông”, thế nên, dù nhiu mùa Xuân đã đi qua, và bao  nhiêu mùa Xuân na s đến vi tôi, tôi ch thích mt mùa Xuân duy nht, mùa Xuân…có Xuân trong tôi!

Du Katak


                                      
                                                                                                         Trở lại “Home”